Thứ Ba, 6 tháng 7, 2010

Tả Kiều Phương

Tả Kiều Phương

“Khôn ngoan đối đáp người ngoài

Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau.”

Thật vậy, câu chuyện “Bức tranh của em gái tôi” của tác giả Tạ Duy Anh kể về người anh và cô em gái có tài hội họa đã thể hiện rõ diều đó. Câu chuyện đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc về tấm lòng nhân hậu cô em gái Kiều Phương dã giúp cho người anh nhận ra phần hạn chế của chính mình.

Kiều Phương tuy chỉ mới sáu, bảy tuổi nhưng đã sớm bộc lộ tài năng hội họa.Cô sống trong một gia đình hạnh phúc. Do lúc nào mặt cũng bị bôi bẩn bởi chính mình nên cô được anh đặt cho một biệt danh rất đáng yêu là “Mèo”. Mèo rất thích vẽ. Cô bé đã tự trộn màu bằng các nguyên liệu tự nhiên có sẵn trong nhà..Mèo có dáng người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn.Những bộ trang phục thường ngày của cô tuy giản dị nhưng lúc nào cũng bị bôi bẩn bởi những vết mực, vết nhọ nồi.Mái tóc đen láy, óng mượt của cô được tết bím sang hai bên trông càng thêm đáng yêu.Cô có làn da hồng hào nhưng lúc nào cũng bị bôi bẩn. Kiều Phương có khuôn mặt tròn và bầu bĩnh. Vầng trán cao, rộng. Đôi mắt đen láy, sáng ngời,lộ rõ vẻ thông minh của Kiều Phương quan sát mọi vật rất tỉ mỉ để đưa vào trong bức tranh của mình thật chính xác, rõ ràng. Kiều Phương có đôi má phúng phính, ửng hồng. Nụ cười tươi dường như lúc nào cũng hiện diện trên khuôn mặt cô. Nhưng mỗi khi bị người lớn quát thì nụ cười ấy biến mất. Miệng Mèo dẫu ra, mặt xịu xuống, càng mắng càng cứ xáp lại gần trông vừa ngộ vừa đáng yêu khiến không ai giận lâu được. Kiều Phương có đôi tay rất khéo trong việc đưa con mèo, cái máng lợn sứt nẻ,…vào trong tranh một cách hoàn hảo nhất. Đôi tay ấy lúc nào cũng bị dính bẩn vì phải nhào bột, thử màu để tạo ra một loại màu đặc biệt do cô tự chế.Khi vẽ tranh, Kiều Phương quan sát xung quanh,chắc chắn là không có ai,cô trải giấy ra sàn,lấy ra các hộp màu do cô tự chế và một cái cọ vẽ. Mèo nằm sấp xuống đất, hai chân đánh qua đánh lại. Chú mèo con trong nhà ngồi cạnh bên.Kiều Phương quan sát thật kĩ chú mèo rồi cầm bút lên vẽ những nét đầu tiên bằng mực đen Đôi mắt của Kiều Phương hết quan sát con mèo lại chăm chú vào bức tranh. Cô đẩy tay nhẹ nhàng cũng tạo ra những đường nét mới lạ, uyển chuyển.Những đường nét to khỏe khiến con mèo khi vào tranh trông như co hổ nhưng vẫn mang vẻ ngộ nghĩnh riêng của con mèo. Khi quét nhà, đôi tay búp măng, nhỏ nhắn ấy cầm chổi một cách e thẹn, không chắc chắn lắm, điều khiển chổi qua lại như mẹ cô vẫn thường làm. Cũng như lúc làm những việc nhà khác, Kiều Phương lúc nào cũng vừa hát, vừa bước đi theo nhịp điệu trông rất vui, đầy sức sống. Đôi chân nhẹn nhàng, uyển chuyển xoay theo từ nốt nhạc. Cô bé Kiều Phương có một bí mật nhỏ mà ngoài người anh trai ra không ai biết cả. Đó là việc cô trộn màu từ các nguyên liệu có sẵn trong nhà để vẻ. Cô cạo trắng các đít son nồi một cách khéo léo, nhào lại, quệt lên tay xem màu đã vừa chưa rồi cho vào hộp. Sau đó cô giấu những hộp màu, rồi đi làm việc nhà như chưa có chuyện gì xảy ra. Những bức tranh của Kiều Phương rất đẹp và có hồn nhờ những màu sắc thiên nhiên đặc biệt. Nhưng rồi, bí mật cũng như tài năng của Kiều Phương bị chú Tiến Lê và những người khác trong gia dình phát hiện. Từ đó, Kiều Phương được ba mẹ yêu thương hơn và được mua cho những hộp màu mới. Tuy vậy nhưng khuôn mặt,quần áo, tay chân của cô vẫn lem nhem đầy vết nhọ nồi như xưa. Cũng từ đó, người anh cảm thấy mình bị xanh lánh, tự ti và trở nên xa lánh Mèo hơn. Nhưng càng xa lánh thì cô bé Mèo càng xáp lại gần. Khi đươc mời tham dự trại thi vẽ quốc tế, Kiều Phương đã quyết định vẽ chính người anh của mình và bức tranh đó đã đạt giải nhất. Kiều Phưng rất vui. Khi về đến nhà, cô đã ôm cổ anh và bằng một giọng nhỏ nhẹ, đầy tình cảm, cô thì thầm vào tai anh “Em muốn cả anh cùng đi nhận giải”. Ngày hôm ấy, Kiều Phương ăn mặc thật sạch sẽ và lịch sự. Hai bím tóc được mẹ tết gọn gàng và cài thêm cái nơ ở một bên đầu. Khác hoàn toàn mọi ngày, khuôn mặt cũng như chiếc đầm màu hồng của Kiều Phương không một vết bẩn nhọ nồi. Kiều Phương tò mò, hồi hộp khi nhìn anh mình đang ngỡ ngàng quan sát bức tranh giải nhất đề “Anh trai tôi” được đóng khung, lồng kính. Nụ cười tươi rói hiện trên khuôn mặt Kiều Phương khi anh cô hãnh diện về bức tranh và nụ cười đó cũng theo cô suốt cho đến khi buổi lễ kết thúc. Tấm lòng nhân hậu của Kiều Phương đã chiến thắng con rắn ghen ti của người anh

Kiều Phương đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc về sự hồn nhiên đáng yêu của cô Nhờ tấm lòng nhân hậu, vị tha của mình mà cô bé Mèo đã giúp người anh nhận ra phần hạn chế của chính bản thân mình cũng như hàn gắn lại tình anh em ngày nào. Em cảm thấy bản thân mình còn thiếu sót và chưa hoàn thiện vì đôi khi vẫn hay giận dỗi, ganh tị với người khác. Kiều Phương sẽ mãi là tấm gương sáng để em noi theo, hoàn thiện lại phần hạn chế của mình.

Sáng tác : Phạm Xuân Hà

(nghiêm cấm spam, copy,... hay bất cứ phương tiện nào khác nhằm cướp bản quyền trên)

Tả Lượm

Tả Lượm

Chúng ta tự hào vì đất nước có những vị anh hùng tuy trẻ tuổi nhưng lại dũng cảm gan dạ và có một tấm lòng yêu nước sâu sắc như: Trần Quốc Toản, Kim Đồng, Lê Văn Tám,… Trong đó, hình ảnh chú bé Lượm trong bài thơ cùng tên của tác giả Tố Hữu đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc về một chú bé đi liên lạc nhỏ tuổi hồn nhiên, lạc quan nhưng cũng không kém phần dũng cảm yêu nước.

Ngày chiến tranh chống giặc Pháp bắt đầu, Lượm vào Huế và tình cờ gặp được người chú của mình. Tuy chỉ mới mười. mười một tuổi nhưng cậu đã xin được theo các chú bộ đội đi làm nhiệm vụ liên lạc và đã được các chú đồng ý. Lượm có vóc người nhỏ nhắn gầy gò nhưng lại dẻo dai, linh hoạt. Nhiệm vụ đi liên lạc là 1 nhiệm vụ nguy hiểm nhưng Lượm lúc nào cũng giữ được vẻ hồn nhiên yêu đời. Lượm mặc bộ đồ đội viên đã sờn cũ, bám bẩn bao nhiêu là khói bom, bụi đường. Chiếc túi xắc Lượm đeo trên vai lúc nào cũng phồng lên vì đựng nhiều giấy tờ thư từ quan trọng. Chiếc mũ ca-lô được Lượm đội lệch sang một bên trông rất đáng yêu nhưng đồng thời cũng tôn thêm vẻ chững chạc cho cậu. Làn da của Lượm ngăm đen bởi những ngày chạy giữa trời nắng, vượt qua bao nhiêu mặt trận khói đạn mịt mù để giao những bức thư quan trọng cho đồng chí ta. Bởi thế, mái tóc đen của Lượm giờ đây cũng cháy vàng đi. Lượm có đôi mắt to, đen láy với ánh nhìn hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng không kém phần thẳng thắn, chững chạc. Mỗi khi cười, đôi mắt ấy híp lại làm vẻ lạc quan, yêu đời của Lượm càng hiện thêm rõ.Lượm có đôi má gầy gò, lại đỏ lên như trái bồ quân mỗi khi cậu cười. Nụ cười của Lượm rất tươi khoe ra hàm răng đã bị súng, bị sâu vài chỗ. Và hình như lúc nào nụ cười đó cũng hiện diện trên môi Lượm. Khi khoe với chú mình về cuộc sống, công việc của mình ở Đồn Mang Cá, niềm vui thể hiện rõ qua giọng nói khỏe khoắn, hăng hái và đầy sức sống của Lượm.Cậu bé liên lạc nhỏ tuổi hạnh phúc khi được góp phần vào cuộc kháng chiến giành lại Tổ quốc. Thỉnh thoảng, những lúc rảnh rỗi, Lượm thường nhảy chân sáo trên cánh đồng vàng quen thuộc gần Đồn và huýt vang bài hát mà mẹ cậu đã hát ru cậu ngày nào. Lượm muốn được sống ở Đồn Mang Cá hơn là sống ở nhà dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu. Hằng ngày, Lượm làm nhiệm vụ đi liên lạc. Cậu nhanh tay xắp xếp thư từ, giấy tờ vào chiếc túi xắc của mình sao cho thật ngăn nắp, gọn gàng rồi lại tất bật lên đường đi giao liên. Không sợ bom, khói, Lượm chạy qua mặt trận dưới làn mưa đạn. Trông Lượm thật anh dũng. . Khuôn mặt không một chút sợ sệt.Đôi chân hoạt động nhanh nhẹn không ngừng nghỉ, luồn lách qua những chỗ nguy hiểm. Lượm cẩn thận không để cho thư từ quan trọng không rơi ra khỏi cái túi xắc. Thỉnh thoảng, khi đến vùng an toàn, Lượm dừng lại nghỉ chân một lúc. Cậu cẩn thận kiểm tra lại giấy tờ rồi tiếp tục lên đường. Khi băng qua cánh đồng lúa,dù Lượm đang tập trung vào nhiệm vụ nguy hiểm nhưng trông cậu như trở lại vẻ hồn nhiên ngày nào. Cảnh thiên nhiên miền quê thanh bình càng làm người ta nhớ lại cậu bé Lượm lạc quan vui vẻ dạo chơi trên cánh đồng lúa chín ngày nào. Thế rồi một tiếng súng nổ vang vọng cả trời đất. Lượm ngã xuống trên cánh đồng lúa. Dù đã ra đi nhưng hình ảnh cậu nằm trên thảm lúa,tay nắm chặt bông trông thanh thản như đang ngủ. Gió thổi nhè nhẹ làm đồng lúa gợn sóng, vang lên những âm thanh xào xạc như bài ca ru Lượm vào giấc ngủ. Thiên nhiên nhẹ nhàng mở rộng vòng tay ôm Lượm vào lòng. Lượm đã mãi mãi ra đi.

Dù dã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ nhưng hình ảnh cậu bé Lượm hồn nhiên ngày nào sẽ luôn sống mãi trong tim mọi người. Lượm đã truyền tình yêu dân tộc, yêu hòa bình vào mọi người.Lượm quả thật là tấm gương sáng về tình yêu quê hương, đất nước cho chúng em noi theo.

sáng tác : Phạm Xuân Hà

(nghiêm cấm spam, copy,... hay bất cứ phương tiện nào khác nhằm cướp bản quyền trên)

Thường thấy trong phim Việt

Theo tui bài đăng hay nhất của "Tuổi trẻ cười" từ trước tới zờ là bài
"THƯỜNG THẤY TRONG PHIM VIỆT"

(đãng ngày 1-9-2009, số 387 trang 31 mục Bình Loạn)

Nội dung như sau:(trích)

THƯỜNG THẤY TRONG PHIM VIỆT

-Nói dài, nói dai,nói lòng vòng,...nhưng rốt cuộc chỉ một vấn đề

-Diễn viên diễn xuất như đang trả bài học thuộc lòng, đi đứng thì như rô-bốt

-Gương mặt của nhân vật nữ mới thức dậy trang điểm loè loẹt làm khán giả cứ tưởng cô ta zừa mới đi dự tiệc về

-Cảnh đánh võ trường giống như trò chơi ú tim, cút bắt trẻ con.Tuy nhiên la hét thì thật khí thế

-Lời thoại ko súc tích , ko chuẩn mực

-Hay chen các nhân vật đồng tính vào phim để câu khách , chọc cười khán giả một cách lố bịch

-Nhân vật nữ rất yếu đuối, nhẹ dạ, cả tin,chịu đựng quá mức đến nỗi ko thực tế

-Cảnh làm việc tại văn phòng thường giống như một ....cái chợ.Các nhân viên ko lo làm việc mà cứ tụm năm tụm bảy để "tám"

-Cảnh trong vũ trường quá bar thường chỉ lèo tèo vài người.Đặc biệt những dân ăn chơi thứ thiệt laị trông như người nhà quê, từ cách uống bia, uống rượu cho đến nhảy nhót

theo Đặng Trung Thành

Ba con heo và một con sói

Ngày xửa, ngày xưa có ba con heo , heo A tên là "Ai" , heo B tên là "Ở Đâu" , heo C tên là "Cái Gì"
Có một hôm , heo A và heo B đứng trước cửa , heo C thì ở trên gác
Một con sói phát hiện và muốn ăn thịt chúng , thế là nó chạy lại trước mặt heo A...


Sói : mày là ai ??
Heo A : uh !!
Sói : cái gì ??
Heo A : cái gì trên gác
Sói : tao hỏi mày tên gì ??
Heo A : tôi là ai !!
Sói lại quay sang hỏi heo B...
Sói : mày là ai ??
Heo B : tôi ko phải là ai , nó là ai .(chỉ sang heo A)
Sói : mày quen nó ??
Heo B : uh .
Sói : nó là ai ??
Heo B : đúng thế .
Sói : cái gì ??
Heo B : cái gì trên gác .
Sói : ở đâu ??
Heo B : là tôi .
Sói : ai ??
Heo B :tôi ko phải là ai , nó là ai .(tiếp tục chỉ sang heo A)
Sói : trời ơi !!
Heo A+B : "trời ơi" là ba của chúng tôi .
Sói : cái gì là ba của chúng mày à ??
Heo B : ko phải .
Sói chịu hết nỗi , lớn tiếng quát : tại sao...???
Heo A+B : ông quen ông nội chúng tôi hả ??
Sói : cái gì ??
Heo A : cái gì trên gác , tại sao là ông nội chúng tôi .
Sói : tại sao ??
Heo A : đúng rồi .
Sói : cái gì ??
Heo A : ko , cái gì ở trên gác .
Sói : ai ??
Heo A : tôi là ai .
Sói : mày là ai ??
Heo A : uh , tôi là ai .
Sói : cái gì ??
Heo A+B : nó trên gác ....

....Sói cắn lưỡi tự sát....

những cuốn sách tui đã đọc ( 1số lượng ... tạm ổn)

Thứ bảy, ngày 26-6-2010:
44.Harry Potter và tên tù nhân ngục Azkaban

Thứ sáu, ngày 18-6-2010:
43.Harry Potter và phòng chứa bí mật
Thứ ba, ngày 15-6-2010:
42.Nhắm mắt thấy paris


Thứ 5 ngày 10-6-2010:
41.Harry Potter và hòn đá phù thủy

E hèm! Hum nay là ngày 5/6: Tui zừa đọc xong Harry Potter tập 7 (phần cuối đó nha - mặc dù chưa đọc mấy tập đầu nhưng đọc zô zữa chừng zẫn hỉu zà zẫn thấy hay)
40.Harry Potter và Bảo Bối Tử Thần


Phần sau này hum 1/6 mới bồi dưỡng thêm
(tại zừa mới nhớ là thiếu nguyên bộ Biên niên sử Narnia)

34.Biên niên sử Narnia: Cháu trai pháp sư
34.Biên niên sử Narnia: Sư tử, Phù Thủy và cái tủ áo
36.Biên niên sử Narnia: Con ngựa và cậu bé
37. Biên niên sử Narnia: hoàng tử Caspian
(ko tìm được hình bìa truyện nên cứ tạm đăng hình này zậy)
38.Biên niên sử Narnia: trên con tàu hướng tới bình minh:
39. Biên niên sử Narnia: Trận chiến cuối cùng


Ngày 27-5-2010 (ko nhớ rõ ngày cho lém)
Jờ mà đỉm lại mấy cuốn sách mà tui đã đọc thì .....
Một con số kha khá:
1. Chạng Vạng (cuốn này khá dày):
2. Trăng non (phần 2 Chạng Vạng - dày hơn)
3. Nhật thực ( phần 3 chạng vạng - dày hơn nữa nữa)
4. Hừng Đông ( phần 4 chạng vạng - dày nhất trong 4 cuốn )
5-16. Darren Shan ( từ tập 1-12, 12 tập lận nha)
]
17-18. Hải tặc Ma-cà-rồng (tập 1 và 2) - 2 tập lận nha
19. Mười Người Da Den nhỏ
20.coraline
21.Câu chuyện nghĩa địa
22.Tuyết đen
23. Bàn có năm chỗ ngồi
24. Điệu valse địa ngục
25.Bồ câu không đưa thư
26. Dế mèn fiêu lưu kí
27.Đất rừng phương nam
28.Những chuyện kể của befdle người hát rong
29. Percy Jackson và kẻ cắp tia chớp
30.Charlie và nhà máy Sô - Cô - la
31. Shutter island
32.Truyền thuyết về thành Troy và Hy Lạp
33. Nếu em không phải 1 giấc mơ



Số truyện của tui đã đọc chỉ có nhiu đó thui!
...ko nhìu cho lắm...
...đã từng hy vọng nhìu hơn...

Bài đầu tiên trong blog nên copy từ pên blog plus wa zậy